1/1/15

Phía Sau Lỗi Lầm


Giờ sinh hoạt cả lớp bao trùm một sự im lặng dến kì lạ, cô chủ nhiệm gương mặt hơi gầy đi do nhưng đêm thức trắng nhưng ánh mắt cô hình như đang giấu một điều gì đó. Cả lớp không ai dám nói hay nhìn cô bởi vì lúc này có lẽ im lặng là tốt nhất. Mọi việc xảy ra với lớp tôi thật quá đen đủi giống như lớp tôi bị dính sao quả tạ trên đầu và dường như ai trong lớp tôi cũng nhận ra điều đó, dù không ai nói ra. Sau một hồi, cô chủ nhiệm gọi Quân đứng dậy và bảo Nhớ - lớp trưởng lớp tôi làm biên bản kỉ luật Quân vì vi phạm nội quy trong trường.

*          *           *
Lớp tôi liên tục mắc lỗi và bị trừ điểm trong những ngày này mọi thứ xui xẻo cứ ập đến lớp tôi. Nếu như tình trạng này xảy ra vào một năm trước thì tôi không nói làm gì, thời điểm đó cô chủ nhiệm được nghỉ sinh nhà trường bố trí giáo viên chủ nhiệm thay. Lớp tôi trở nên phá hơn, nề nấp không theo quy cũ điểm số lớp thấp dần… Thầy chủ nhiệm lớp cũng vì sắp nghỉ hưu thầy cũng không trách mắng chúng tôi nhiều và thế chúng tôi cứ tiếp diễn cho đến cuối năm lớp tôi tụt hạng nghiêm  trọng. Cho đến năm lớp 12 cô chủ nhiệm trở lại với lớp mọi thứ trở về quy cũ.
Kể từ ngày cô chủ nhiệm về lại lớp, lớp tôi chẳng ai vi phạm gì và vị thứ xếp hạng cao lên. Cô không quá khó khăn nhưng trong cô dường như toát ra một vẻ gì đó khiến chúng tôi ai cũng phạm thực hiện, chứ không phải là sợ hãi. Những ngày đầu khi học chúng tôi không ai dám mắc lỗi thêm, từ những lỗi vi phạm nhỏ cho đến lớn hơn. Dù phần lớn các lỗi ấy đều do chúng tôi làm ra, nhưng thật xủi xẻo nếu như bị thầy cô tóm được.

Phía Sau Lỗi Lầm


Sau chuyện đánh nhau ở trường của Quân, cậu ấy không còn được lòng tin ở cô giáo ai trong lớp cũng thấy ấm ức khi chỉ có Quân chịu hoàn toàn trách nhiệm mặc dù lỗi cũng xuất phát từ hai phía. Quân khi vào lớp mười, cậu ấy đã từng dính vài vụ đánh nhau nhưng bản chất cậu ấy không xấu, cậu ấy tốt theo cách riêng của cậu ấy. Quân vui tính, hài hước được nhiều bạn gái trong lớp mến, cậu ấy chỉ có một tính là khiến người khác lo sợ cho cậu ấy là cái tính nóng nảy. Quân dường như không kiềm chế được mỗi khi cậu ấy tức giận, nếu như không nói là nổi điên. Sau cái chuyện ấy Quân khá nhiều thay đổi không còn vui vẻ mà trầm lặng hơn cho dù Quân vẫn nói chuyện với chúng tôi nhưng hình như ai cũng đang nhận ra điều đó.
Lớp tôi sau những chuyện ấy không khí lớp trở nên nặng nề hơn, đến lớp nhưng ai cũng không thoải mái như trước. Giờ ra chơi bọn con gái chúng tôi xúm lại tám với nhau:

- Chuyện của Quân thật chả công bằng cho cậu ấy? Sao lại chỉ trừ điểm một mình lớp mình chứ?. Hiền giọng cằn nhằn.

- Nhưng Quân là người phản ứng trước, dù lúc ấy cậu ấy chỉ có ý muốn đùa. Các cậu cũng thấy tính Quân nhà mình rồi đấy! Không biết có thêm việc nào nữa không đây? – Trà chán nản trả lời.

- ….

Giờ ra chơi chúng tôi luôn bàn xoay quanh về Quân. Những ngày sau đó, lớp tôi dần trở lại bình thường. Nhưng không ai nói trước được điều gì, Quân lại gây ra chuyện và lần này còn nghiêm trọng hơn có thể sẽ bị đình chỉ học.
Tôi đến lớp thì bọn lớp tôi đã bàn tán gì đó chỉ thấy thầy nề nếp gọi Quân đi. Lúc đó, tôi như có linh cảm không lành sắp xảy ra. Tôi hỏi Lực ngồi bên cạnh tôi:

- Có chuyện gì vậy?

- Thằng Quân lại gây chuyện, cậu không biết sao?

Tôi ngạc nhiên  : - Nhưng đã xảy ra chuyện gì? Cậu nói rõ ra xem?

Lực  kể cho tôi biết rằng chiều qua cậu ấy và Quân có đi nhậu với một nhóm nào đó và hai cậu ấy có làm vài ly nhưng Quân uống nhiều. Trong khi Quân và cậu ấy còn phải lên trường duyệt lại văn nghệ cho trường. Khi cô Thúy gọi điện thì Quân lên trường với tình trạng hơi men nồng nặc, Quân bị bác bảo vệ giữ lại như thế còn chưa xong cậu ấy còn vô lễ với bác bảo vệ. Cậu ấy đang bị nhà trường xem xét và xử lý.

- Thế sao cậu để Quân đi?   Tôi há hốc miệng khi nghe Lực  kể lại.

- Tớ đã cản rồi, nhưng cậu ấy lúc đó … haiz… nếu cậu ở đó cậu cũng không biết làm sao đâu!

- Thế cô chủ nhiệm biết rồi?

- Cô biết từ hôm qua kia, lần này chắc Quân không thoát nổi đâu!

Lớp tôi bây giờ như ong vỡ tổ, tiếng bàn tán dần dần chiếm hết cả không gian lớp. Ai cũng tỏ ra lo lắng cứ nhìn nhau mà không biết phải làm sao, cả hai giờ văn cuối hôm ấy lớp tôi được nghỉ.

Phía Sau Lỗi Lầm


Chuyện sau đó chúng tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, cô chủ nhiệm bảo lớp trưởng chuẩn bị cho cô biên bản kỉ luật và cô đang chờ nhà trường giải quyết. Dù cô thực sự thất vọng và mất đi niềm tin sau những chuyện Quân đã gây ra nhưng cô sẽ cố gắng xin cho cậu ấy. Lớp tôi trở nên nặng nền hơn, những giờ văn thường rất hứng thú trở nên nhạt nhẽo. Chiều hôm ấy, lớp tôi có tiết thể dục nhưng điểm danh thì thấy thiếu Quân, khi được nghỉ giữa giờ thì Quân bỗng xuất hiện. Cả lóp xúm lại hỏi đủ thứ “ sao không đi học”, “mọi chuyện sao rôi”… Và khi nghe Quân bảo sẽ có thể phải rút học bạ và năm sau học lại. Nghe đến đó thế lớp tôi đã vài đứa sụt sịt rồi, Quân thì cười nói như thường nhưng đôi mắt mắt cậu ấy hơi đỏ.
*         *        *
Kết thúc một tuần học, lớp tôi sinh hoạt bình thường và tất nhiên vẫn có Quân, cô chủ nhiệm bảo lớp trưởng làm biên bản kỉ luật, xong rồi mời mẹ Quân đi vào cùng bác bảo vệ. Cô cũng thông báo không có chuyện Quân nghỉ học vì nhà trường đã xem xét bỏ qua cho Quân…  nhưng không phải là không bị phạt. Tất nhiên, bác bảo vệ là người giúp Quân nhiều nhất.
Cả lớp tôi ai cũng hết sức ngạc nhiên nhưng ai cũng mừng và mùi ngùi khi nghe những lời tự lặng đáy lòng từ mẹ Quân từ bác bảo vệ và Quân… người có lỗi nhiều nhất. Những giọt nước mắt rơi xuống, ai cũng mắt đỏ hoe. Tôi cũng không giấu kịp giọt nước mắt của mình.

- Tưởng bà là người cuối cùng trong hội con gái lớp mình chứ? Ai dè… - Tý giễu cợt tôi.

- Nè, tôi cũng là con gái à nha! Thế mà lúc nãy tôi thấy ai đó gục đầu  trên bàn í…

-  Đó là tôi thấy mệt nên…

-  Stop… Ủa mà tôi có nói ông đâu, ông tự nhận mình đó nha? ha…ha … - Tôi cười khoái chí.

- Bà…bà... !

Lớp tôi lại bắt đầu những tiếng cười, nhìn mọi thứ diễn ra trong lớp tôi cảm thấy lớp như chưa từng xảy ra chuyện gì. Tiếng cười giòn tan như những ngày nắng của đầu tháng năm khiến lớp tôi như gần nhau thêm. Tôi chợt nhớ ra những điều cô chủ nhiệm hay nói với chúng tôi : ‘‘Sau những lỗi lầm là sự tha thứ và bao dung. Đối với lớp tôi lúc này đã từng xảy ra điều đó và cũng mới đây thôi’’.
                                                                                                                             Nhung Kọt








17/12/14

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?

Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc.


Thường thì những đêm muộn mùa đông là khoảng thời gian buồn nhất. Mọi thứ đen đậm như cốc cà phê không đường, không sữa, pha thêm nỗi cô đơn đặc quánh và đắng ngắt. Lòng trống rỗng và chùng xuống tựa dây đàn lâu ngày không chơi mà bụi bặm, mà bâng khuâng.


Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?

Yêu thầm. Thứ tình yêu chỉ có duy nhất một người, cũng đắng như cà phê vậy. Những khoảnh khắc hồi tưởng dường như có vẻ ngọt ngào mà cứa vào lòng nhát cứa sắc bén, đến quên cả đau mà tiếp tục yêu, tiếp tục nhớ, tiếp tục thương. Dẫu là ngu ngốc khi chạy theo một người mà sao chẳng thể dừng lại được, dẫu là vô vọng vẫn cứ mải mê ngóng chờ thứ tình chẳng dành cho mình.

Ừ, yêu thầm anh. Không phải vì em chẳng đủ can đảm mà nói ra tình cảm của mình, mà vì em sợ. Em sợ anh rồi cũng sẽ rời xa em, sợ anh không hề có tình cảm với em, sợ anh đã có trong tim một hạnh phúc khác. Cứ vẽ ra hàng vạn nỗi sợ mà hù dọa chính mình, em chơi vơi không biết níu vào đâu để khỏi ngã. Tự nhủ lòng mình hãy chờ đợi, vì hạnh phúc đâu thể về trong chốc lát, ấy thế mà càng chờ càng chỉ thấy tổn thương, thấy cô đơn rủ nhau về trong từng cơn gió lạnh. Tình yêu đôi lúc thật trớ trêu. Có mấy ai hạnh phúc khi yêu thầm?

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?


Vậy sao em đã quá đủ tổn thương rồi vẫn chưa chịu buông ra? Và rồi nếu có buông thì liệu trái tim em có đủ sức chống chọi hay tự khắc vỡ ra thành trăm ngàn mảnh vỡ? Biết đến bao giờ em mới tìm được lối đi riêng cho chính mình hả anh, mà sao cứ dõi theo một người chẳng thuộc về mình, một người mà đến một ngày rồi cũng bỏ em đi?

Yêu thầm như thứ sức mạnh kỳ diệu của bản thân, để rồi chính nó âm thầm tự xóa đi tất thảy những niềm vui khác trên đời. Thấy đôi lứa hạnh phúc mà ghen, thấy người ta bên nhau mà tủi. Mọi chuyện luẩn quẩn đến ngột ngạt, khó chịu. Ừ thì là tình yêu, nhưng tại sao chỉ của một người mà không phải là hai. 

Đau lắm vẫn cứ cắn chặt môi để không khóc, vì dù có khóc cũng chẳng giải quyết được chuyện gì. Vẫn cứ cười khi gặp nhau, cứ bâng khuâng khi chia cách, vẫn cứ tự lừa dối chính mình rằng đang vui, đang hạnh phúc.

Yêu thầm đau lắm, buồn lắm, cô đơn lắm, biết không?

Sưu tầm

16/12/14

Vị nắng của ngày đầu tiên


Gần mười giờ tôi mới có thể về nhà sau giờ làm thêm, chắc giờ này bố mẹ đã ngủ cả. Xuống bếp pha cho mình một cốc sữa to đùng, mẹ vẫn phần cơm cho tôi dù tôi đã ăn trước đó. Sau khi xả trôi những bụi đường cùng cảm giác mệt mỏi tôi cảm thấy tỉnh táo hẳn ra. Mở máy tính và lên facebook như thường lệ, kéo dần xuống phía dưới trước mắt tôi là cái ảnh chụp chung của Như và Hoàng mới đăng tải vài giờ. Không like không comment tôi chỉ lặng lẽ đọc những comment trước đó, thật sự là không chịu nổi.Nhìn cái bản mặt của Hoàng tôi muốn đấm cậu ta vài cái mới chịu được. “Vui vẻ đến thế ư?” một ý nghĩ xuất hiện trong đầu tôi, chỉ mới khi chiều tôi và cậu ta vừa cãi nhau về chuyện của Như mà bây giờ thì… A... a… tôi hét cho hả cơn tức rồi tắt máy tính sửa soạn cho việc đi học ngày mai. 

6: 30

Lấy vội miếng bánh mì cùng hộp sữa nhét trong cặp tôi gồng mình đạp hết sức lực cho kịp giờ học. Vừa đến cổng trường thì tiếng trống vào học vang lên, tôi thầm cảm ơn các vị thần. Chạy thật nhanh vào lớp với tình trạng thở dốc, Nhung nhìn tôi hỏi:
-     Bộ khi tối bà thức trắng hay sao mà đến muộn vậy?
-     Hơn 12 giờ. Mà hôm nay cô không đến lớp hả? – Tôi lôi trong cặp hộp sữa uống thật nhanh
-     Chắc vậy à!
Rồi Nhung ra hiệu tôi ghé sát lại thì thầm:

-     Chuyện bà với ông Hoàng thế nào rồi?
Như phản xạ ánh mắt tôi chợt nhìn qua Hoàng thì bắt gặp ánh mát Hoàng đang nhìn tôi với Nhung.-     Cũng thế… mặc kệ , tôi không quan tâm.
-     Ờ,  ổng đang nhìn bà kìa.
-     Tôi biết.
-     ….
Dù biết Hoàng đang nhìn tôi nhưng tôi cũng mặc kệ, chuyện xảy ra chính cậu ấy là người sai mà còn bảo tôi thế này thế nọ. Thử bảo một đưa con gái như tôi sao không giận vì những lời đó chứ cho dù tôi và Hoàng đã chơi thân từ hồi cấp hai. Hoàng trong mắt tôi là một đứa con trai bình thường như bao đứa con trai trong lớp, nhưng chả hiểu sao mấy đứa con gái khối tôi và cả mấy em khối dưới lại mê mẩn cậu ấy nhiều đến vậy. Nhiều lúc tôi nói đùa rằng nhờ phúc của tôi cậu ấy mới được như vậy, dù sâu thẳm tôi biết không phải thế. Chúng tôi trở nên thân thiết khi được ngồi với nhau hai năm liền và cũng không biết thế nào lại cùng học chung với nhau khi lên cấp ba. Hoàng đối với tôi là người bạn tốt nhất quả đất mà tôi không muốn chia sẻ với ai. Hoàng không quá nổi bật nhưng cậu ấy biết tạo phong cách riêng cho mình bằng những chiếc sơ mi trắng khi đến trường. Cậu ấy nhiều lúc bị người này người khác nói tự kiêu, nhưng tôi biết rõ Hoàng chỉ là cậu ấy không thích tiếp xúc với người nhiều chuyện và lợi dụng người khác. Tuy nhiên đó chỉ là số ít của ít trong trường. Hoàng thường đèo tôi đi học thêm mỗi tối dù nhà tôi xa hơn, những ngày lớp tổ chức đi chơi Hoàng cũng tình nguyện đèo tôi mà không cho tôi đi một mình “ chân ngắn như cậu thì chỉ mất công tớ chờ cậu thôi” và vì thế tôi được Hoàng đèo từng ngày, từng ngày… Hoàng  thường cùng tôi đi vi vu ở những nơi có món ngon hay cùng tôi vào thư viện tìm vài cuốn truyện. Những ngày khi hoàn thành xong kì thi Hoàng lại đèo tôi đi hóng gió. Đối với tôi Hoàng là như thế, người bạn quý giá mà các vị thần mang đến cho mình. Nhưng trong cuộc sống có những thứ không bằng phẳng mãi được như tôi và Hoàng đã có nhũng tranh luận kéo dài vài ngày nhưng rồi như không có gì xảy ra. Tôi cũng ước chuyện lần này cũng sẽ giống như những lần khác dù chúng tôi chỉ im lặng.

Vị nắng của ngày đầu tiên




17: 20

Đạp xe từ thư viện đến chỗ làm thêm tôi phải mất mấy chục phút để cho kịp giờ làm. Đến đoạn rẽ tôi thấy thoáng qua hình như là Hoàng đang đi ngược chiều tôi. Cậu ấy không thấy tôi, nhưng cậu ấy đến đây làm gì nhỉ? Chẳng lẽ là tìm tôi hay… có hẹn với Như? Tôi mặc kệ, chuyện cậu ấy chẳng liên quan đến tôi nữa, rồi tôi phóng thẳng đến chỗ làm.Quán hôm nay đông khách hơn mọi khi, tôi cùng các anh chị khác đều chạy cuống cuồng lên mà cũng không kịp. Ngay cả anh quản lí cũng phải chạy ra phụ giúp chúng tôi một tay. Quán đông hơn đồng nghĩa với việc chúng tôi phải tăng ca làm. Dù khi chiều đã bỏ vào bụng ổ bánh mì với hộp sữa nhưng bây giờ tôi đã thấy cồn cào. Gọi điện cho mẹ báo rằng có thể về muộn hơn một chút, tôi dựa mình lên lan can cửa sổ, gió thổi qua mát rượi tôi chợt nhớ về Hoàng. Cậu ấy không liên lạc cho tôi một lần từ lần cãi nhau, thật ra tôi đã hết giận cậu ấy nhưng không biết phải bắt đầu như thế nào? Chẳng lẽ nói với cậu ấy rằng tôi không giận cậu ấy nữa, chúng ta hãy trở lại như trước đi…Ôi! Không, làm sao tôi có thể nói như thế chứ? Thật đau đầu mà…Điện thoại rung – tin nhắn của Hoàng: “Cậu về nhà chưa vậy?” - Kèm theo hình mặt cười.  Thật không thể tin tôi vừa nhắc đến cậu ấy, trả lời in nhắn của Hoàng mà tôi cảm thấy vừa vui vừa hồi hộp nhưng đang gặp mặt thần tượng vậy.Khách trong quán từ từ ra về, chị Trang tính tiền cho khách còn tôi với anh Vũ, anh Duy dọn dẹp. Mấy anh em dù đã mệt nhưng cố để về nghỉ nghơi sớm. Cuối cùng thì vị khách cuối cùng đã ra về, anh Hùng bảo chúng tôi về trước những thứ còn lại ngày mai anh dọn tiếp, hôm nay chúng tôi đã rất mệt rồi về nghỉ sớm ngày mai còn phải đi học. Tôi chào tạm biệt mọi người rồi đạp xe về, vừa đạp xe ra cổng tôi đã thấy Hoàng đợi tôi, một lần nữa ngạc nhiên :
-     Cậu đợi tớ sao?
-     Ừ! – Hoàng gãi gãi đầu vẻ lúng túng. Tớ có nhắn tin cho cậu rồi, không thấy sao?
-     Tại đông khách tớ chưa kịp đọc. Nhưng,…sao lại cậu đợi tớ?
-     Tối rồi cậu về một mình không an toàn đâu.
-    
Rồi Hoàng và tôi về chung với nhau, chúng tôi chẳng ai nói gì nhiều chỉ nói mấy câu đại loại như hôm nay trời nhiều sao, gió mát nhỉ… Chúng tôi cứ đạp cho đến khi xe dừng hẳn trước cổng nhà tôi, Tôi và Hoàng tạm biệt nhau, hình như Hoàng  có vẻ bối rối. Tôi nhìn cậu ấy : “ Cậu còn có điều nói với tớ?”. “à, ừ, có gì tớ sẽ nhắn tin cho cậu, tớ về đây”. Rồi Hoàng đạp xe đi thẳng.Ăn xong gói mì tôi lên phòng mở điện thoại, tin nhắn từ Hoàng “ tớ không biết phải bắt đầu như thế, tớ xin lỗi vì hôm đó bắt cậu đợi tớ và còn nói nặng lời với cậu, tớ xin lỗi cậu vì điều đó. Nhưng An à, chúng ta đã có nhiều lần cãi vã nhưng rồi thì sao? Bọn mình vẫn thân thiết như trước, đúng không? Tớ nghĩ dù là Như hay là bất kì ai thì đối với tớ tình bạn giữa tớ và cậu sẽ không bao giờ thay đổi. Tớ nghĩ cậu cũng sẽ nghĩ như tớ… Cậu ngủ ngon. À, ngày mai tớ sẽ qua đón cậu. Ok! Thế nhé”. Không trả lời tin nhắn của Hoàng  nhưng tôi biết cậu ấy sẽ hiểu, bởi có những thứ không cần phải nói ra chỉ cần cảm nhận là đủ rồi. Sắp xếp cho buổi học ngày mai xong, tôi tắt đèn và chìm vào giấc ngủ.

Vị nắng của ngày đầu tiên

6: 15

Vội vàng ăn xong tô cháo mẹ nấu, tôi với lấy hai hộp sữa lén nhét vào cặp rồi chào mẹ đi học. Hôm nay trời mang không khí nắng ấm pha chút màu nắng buổi sáng trông rất đẹp, bước ra cửa tôi đã thấy Hoàng đứng dưới tán cây trước nhà. Cậu ấy cười thật tươi, nụ cười  ấm áp như buổi sáng này vậy. Hoàng đèo tôi trên con đường đầy nắng, tôi nhét vào cặp cậu ấy hộp sữa, Hoàng bỗng quay sau hỏi tôi : -     Cậu làm cái gì trong balo tớ thế ?
-     Phần thưởng cho cậu đấy.
Hoàng không hỏi thêm gì, mà đạp xe đều đều tôi khẽ dựa đầu vào sau cậu ấy. Gió thổi qua chúng tôi, tôi còn cảm nhận được vị ấm từ cái nắng buổi sáng thật dịu dàng và dễ chịu.


Nhung Kọt

                                                                                                                       

 
                                      

10/12/14

Nước rửa tay

Nước rửa tay khô ( Gel này không cần rửa lại với nước) là một sản phẩm ngày càng quen thuộc trong cuộc sống hiện đại của chúng ta.


Nước Rửa Tay


Nước rửa tay khô với tính năng nhanh chóng mang lại cho bạn một đôi tay thật sạch khỏe và thơm mát mùi hương hoa quả tự nhiên, sản phẩm này vô cùng tiện dụng và có thể đồng hành cùng các nhân viên văn phòng hiện đại đến công sở.
Nước Rửa Tay



Đặc biệt, sản phẩm nước rửa tay này còn rất cần thiết cho các chuyến đi xa. Bạn sẽ cảm nhận được sự khác biệt khi đi du lịch, chỉ trong vòng 1 phút, tất cả những mùi khó chịu như mùi hải sản, mùi hành, mùi tanh… sẽ biến mất.

Nước Rửa Tay


Thay vào đó khi bạn dùng nước rửa tay một cảm giác thật mát và sạch với mùi hương quyến rũ của các loại hoa hay mùi ngọt ngào của trái cây nhiệt đới mà không hề cần sự trợ giúp của nước.


Với những lợi ích trên sẽ đem lại thú vị khi mọi người sử dụng sản phẩm nước rửa tay này.

Mọi chi tiết liên hệ: 

SĐT : 0933.852.649 ( Gặp Trang) - 01674.474.153 ( Gặp Nhung )






2/11/14

Tạm biệt những ngày mưa

Cuộc tình đôi khi cũng giống như sự chuyển mùa trong năm, phải trải qua những ngày đông lạnh giá với những cảm xúc khó nắm bắt, thì ngày nắng sẽ khiến ta nhận ra những điều mình muốn và cần giữ …

Ngày em quen anh khi em đang còn chân ướt chân ráo vào học năm thứ nhất trường mĩ thuật, mọi thứ đối với em hoàn toàn lạ lẫm xa lạ. Vì có một chút về âm nhạc em cũng tham gia vào câu lạc bộ của trường và ngày hôm đó chúng ta quen nhau, cái ngày mưa ri rỉ kéo dài. Còn nhớ hôm đó anh và em về chung tuyến xe buýt  nhưng lúc đó anh không biết em, mà chỉ mình em nhìn anh. Ấn tượng của em về anh chắc bao đứa con gái như em đều nhận ra, anh có mắt buồn đến hút người nhưng nhìn vào đó lại có cảm giác ấm áp và an toàn.
Cứ như thế từng ngày em và anh cùng về trên chuyến xe buýt đó, em biết có đôi lần anh nhìn em rồi quay đi. Hôm đó mưa ri rỉ cả ngày, em và anh đến đón xe buýt đã 5 giờ xe chỉ còn duy nhất hàng ghế dưới thế là hai chúng ta ngồi gần nhau mà chẳng ai nói gì. Nếu như hôm ấy em không quen tiền và anh anh là người mua vé cho em thì có thể chúng ta chẳng bao giờ biết về nhau. Nhưng anh biết không em cũng cảm ơn cái ngày định mệnh, để những ngày tiếp theo em cùng anh ngồi chung với nhau, cùng đợi nhau khi đi học về và có mặt trong cuộc sống của nhau.

Đôi lúc em tự nghĩ : “Cuộc tình đôi khi cũng giống như sự chuyển mùa trong năm, phải trải qua những ngày đông lạnh giá với những cảm xúc khó nắm bắt, thì ngày nắng sẽ khiến ta nhận ra những điều mình muốn và cần giữ …” và cứ mỗi lần như thế em lại tự cho mình thêm cơ hội được bên anh.
Cùng nhau đi dạo vào những ngày Hà Nội lộng gió, chúng ta chia sẻ những câu chuyện về bản thân, gia đình hay những câu chuyện vụn vặt cho đến chuyện tình cảm. Và em cũng biết rằng trong trái tim anh đang còn lưu giữ hình bóng một người con gái cách anh hàng nghìn kilomet. Từng câu nói của anh về chị ấy chất chứa bao nhiêu tình cảm thì trái tim em thắt lại bấy nhiêu. Nhìn khóe mắt anh đỏ em chỉ biết nắm chặt tay anh, đã nhiều lần em đã quát lớn, đã mắng anh nhưng anh chỉ im lặng.
Anh hay đưa em đi chơi cùng anh hay cùng đi với hội bạn của anh, có nhiều người hỏi anh em là người yêu anh phải không? Anh chỉ cười. Những ngày đông gió trở lạnh anh thường chở em đi học, được ngồi sau tấm lưng ấm của anh thật hạnh phúc biết bao, đã đôi lần em thì thầm cùng anh rằng chỉ muốn được bên anh như thế này. Anh trêu em và xoa đầu như em là con nít vậy.
Những ngày rảnh rỗi chúng ta cùng nhau đi chợ nấu những món ăn rồi cùng nhau rửa bát, xem phim… Chúng ta vui vẻ cùng nhau như đôi tình nhân nhưng có lẽ chỉ mình em nghĩ là như vậy, còn anh? Em vẫn yêu anh, vẫn đứng đây chờ anh nhưng có lẽ anh không hay biết cũng như chưa từng cảm nhận ra điều đó. Trong lòng anh vẫn luôn cố chấp giữ lại hình bóng cô ấy mà đáng lẽ anh đã nên cất một nơi nào đó thật lâu rồi, chỉ có điều anh chẳng nhận ra điều đó.
*******
Ngày Noel lạnh buốt, em quyết định sẽ nói hết với anh tất cả nhưng gì em đã suy nghĩ rất nhiều và từ rất lâu. Một là sẽ có anh, hai là mất anh. Dù biết rằng có lẽ em sẽ là người thua cuộc,  nhưng em vẫn hy vọng vào điều mình lựa chọn. Trời mưa phùn nhẹ như ngày mình quen nhau bắt chuyến xe đến nhà anh đặt trước cửa chiếc bánh mình tự làm kèm theo lá thư em đã viết đêm qua. Đứng trước nhà anh một lúc, lấy hết can đảm bấm chuông rồi em trốn vào chỗ khuất và chờ đợi. Nhìn anh bước ra gương mặt ngơ ngác đến đáng ghét cuối cùng anh cùng cầm chiếc bánh vào nhà. Em nhẹ nhõm trở về, lúc này mọi người nắm tay nhau đi chơi thật hạnh phúc dù trời vẫn mưa nhẹ. Bước vào căn nhà, đầu trống rỗng em nghĩ về anh....
Hôm nay trời bỗng nhiên có nắng, không biết anh đã đứng trước cửa nhà em từ lúc nào. Nụ cười vẫn vậy nhưng em biết, dưới ánh nắng vàng ấm áp em biết rằng anh đã sẵn sàng cho mình một cuộc sống mới…

 nhung kọt

18/8/14

Bò xào tiêu đen

Cùng bắt tay làm món bò xào tiêu đen hấp dẫn này nhé ! 




Bò xào tiêu đen

Nguyên liệu cho món Bò xào tiêu đen:

- Thịt bò Úc: 1,3kg.
- Hành tây, rau mùi, ớt xanh, ớt đỏ, hành tỏi khô.
- Rượu trắng: 200ml.
- Xì dầu, bột ngô.
- Hạt tiêu đen. trắng.
- Dầu hào.

Cách làm và chế biến:

- Thịt bò thái miếng vuông (2,5*2,5). Hành tây, ớt xanh ớt đỏ bỏ hạt thái vuông (2,5*2,5). Hạt tiêu đen trắng đạp dập. Hành tỏi bóc vỏ đập dập băm nhỏ.
- Sốt tiêu: phi thơm hành tỏi cho hạt tiêu vào, cho nước dùng vào. Sau đó đun sôi, nêm xì dầu, dầu hào vừa ăn. Thêm bột ngô vào cho sánh
- Phi tỏi xào thịt bò chín tới rồi để riêng.
- Xào hành tây, ớt xanh, ớt đỏ chín mềm. Sau đó. cho thịt bò vào đảo đều, cho sốt vào nêm thêm gia vị cho vừa ăn, cho một chút rượu để tạo mùi thơm.

Món Bò xào tiêu đen các bạn nếm sao cho vừa đủ vị mặn, cay vừa ăn và có mùi thơm đặc trưng.



11/8/14

Bí quyết phối đồ với áo thun

Áo thun đã và đang được sử dụng rộng rãi không chỉ ở các bạn trẻ mà nó đang được các nghệ sĩ Việt hết sức ưa chuộng.

Một chiếc áo thun chuẩn phải đẹp từ chất liệu, kiểu dáng, màu sắc. Hầu hết áo thun chúng ta mặc ngày nay đều làm từ sợi vải cotton, với nhiệm vụ thấm hút mồ hôi, giảm nhiệt và làm mát cơ thể, áo thun tốt nhất được làm 100% cotton. Khi được pha thêm polyester nhằm tạo độ co giãn, các tính năng trên của áo thun sẽ giảm đi nhưng nó lại tạo ra những đường lượn gợi cảm cho người mặc.  Tất nhiên, chiếc áo thun đẹp hay không còn phụ thuộc vào chính người mặc nó.

Hãy cùng học bí quyết phối đồ với áo thun nhé : 

Bí quyết phối đồ với áo thun


                                          Thang Hằng đơn giản cực chất với quần bó.

Bí quyết phối đồ với áo thun

                     Hồ Ngọc Hà chọn chiếc áo thun vàng nhưng vẫnkhỏe khoắn mix cùng chân váy chiffon xếp li màu đen.

Bí quyết phối đồ với áo thun

Mix áo thun trắng theo một style mới lạ khi kết hợp với quần âu và giày thể thao.


Chân váy da màu đen quá tuyệt vời để kết hợp cùng áo phông trắng dáng basic.
 phối đồ với áo thun

Một style đơn giản, nhẹ nhàng nhưng không kém phần ấn tượng với áo thun trắng, quần sooc đen ống rộng.


  phối đồ với áo thun

Style khỏe khoắn ngày hè cùng quần boyfriend rách.

 phối đồ với áo thun đẹp

Hay khi mặc cùng quần âu cũng đủ tự tin tới công sở.


Hy vọng qua bài viết bí quyết phối đồ với áo thun trên đây, sẽ góp phần cho bạn biết thêm cách phối áo thun như thế nào cho đẹp và phù hợp với mình.